Thị thực không định cư dành cho những người muốn nhập cảnh vào Hoa Kỳ trong ngắn hạn với mục đích cụ thể và sẽ phải trở về quốc gia cư trú của mình khi mục đích của chuyến đi kết thúc. Trong hầu hết các loại thị thực không định cư, người xin thị thực phải thiết lập và duy trì thứ được gọi là “ý định không nhập cư”, tức là họ phải có ý định quay trở về đất nước của mình khi mục đích của chuyến đi đã hoàn tất. Những loại thị thực không định cư phổ biến nhất là thị thực du lịch B-1/B-2 và thị thực sinh viên F-1. Thị thực B-1/B-2 dành cho những người muốn vào Hoa Kỳ để kinh doanh (B-1) hoặc du lịch (B-2). Thị thực F-1 dành cho sinh viên vào Hoa Kỳ để theo học tại một trường học, cao đẳng hay đại học đã được phê duyệt. Mặc dù mục đích ban đầu có thể dẫn đến việc ở lại lâu dài, chẳng hạn như sinh viên vào Hoa Kỳ để theo học bằng đại học 4 năm, nhưng sinh viên phải luôn duy trì ý định trở về quê hương hoặc quốc gia cư trú của mình sau khi hoàn thành chương trình học.
Thị thực nhập cư, chẳng hạn như thị thực nhập cư theo diện gia đình hoặc việc làm, dành cho những người muốn sống lâu dài tại Hoa Kỳ. Khi một người được thành viên trong gia đình hoặc công ty của họ bảo lãnh cho họ nhập cư, người này sẽ được coi là có ý định nhập cư vào Hoa Kỳ. Do đó, nếu cùng một người đó nộp đơn xin thị thực không định cư thì ý định nhập cư trước đó sẽ mâu thuẫn với ý định không định cư bắt buộc để đủ điều kiện xin thị thực không định cư (và nhập cảnh) Hoa Kỳ. Tuy nhiên, đây vẫn là điều hợp lý và khả thi trong việc chứng minh rằng một người có ý định nhập cư “trong tương lai” hiện tại chỉ muốn nhập cảnh ngắn hạn ngay lập tức vào Hoa Kỳ.
Khi nộp đơn xin thị thực không định cư (hoặc nhập cảnh vào Hoa Kỳ), điều quan trọng là đương đơn phải chứng minh được lý do cụ thể và tạm thời của mình để xin thị thực đó hoặc nhập cảnh vào Hoa Kỳ. Người nhập cảnh vào Hoa Kỳ bằng thị thực B-1/B-2 không được phép cư trú hoặc sống lâu dài tại Hoa Kỳ trong khi chờ được cấp thị thực nhập cư.
Bạn sẽ cần giải thích rõ ràng mục đích của chuyến đi tới Hoa Kỳ. Nếu một lúc nào đó bạn được hỏi rằng bạn có nộp đơn xin nhập cư (hay bất kỳ ai có nộp đơn xin nhập cư cho bạn) hay không, bạn nên trình bày rằng bạn, hoặc một thành viên trong gia đình hay chủ lao động của bạn, đã nộp đơn xin thị thực nhập cư cho bạn (thường là Đơn I-130 hoặc I-140). Bạn có thể phải giải thích điều này trong cuộc phỏng vấn xin thị thực không định cư tại Lãnh sự quán Hoa Kỳ, hoặc thậm chí tại một cảng nhập cảnh. Nếu bạn có thể chứng minh mục đích của chuyến đi là tạm thời, thông thường đây không phải là vấn đề đáng lo ngại và bạn có thể được cấp thị thực hoặc được nhập cảnh vào Hoa Kỳ. Tuy nhiên, việc không tiết lộ đầy đủ thông tin có thể dẫn đến việc bị nhận biên bản phát hiện gian lận hoặc xuyên tạc. Việc này có thể dẫn đến bạn sẽ việc vĩnh viễn không đủ điều kiện nhập cảnh vào Hoa Kỳ, ngay cả khi trong tương lai bạn có đủ các điều kiện khác để nộp đơn xin thị thực nhập cư.
Mục đích của chuyến đi rất quan trọng. Nếu bạn phải thực hiện một chuyến đi vì một lý do cụ thể, chẳng hạn như đi công tác, thì đây thường sẽ là một lý do có thể chấp nhận được để bạn có thể nhập cảnh ngắn hạn, tạm thời.
Du lịch đến Hoa Kỳ với lý do để mua nhà hoặc kinh doanh như một khoản đầu tư cũng có thể được chấp nhận. Tuy nhiên, việc mua nhà và tìm trường học cho con bạn để dự kiến nhập cư có thể không được chấp thuận, và việc mang theo hành lý của con cái với đầy đủ các vật dụng cá nhân và giấy tờ cho thấy rằng bạn sẽ ở lại và sống tại đó, là một việc không nên làm.
An toàn nhất là bạn và gia đình của bạn không nộp bất kỳ một loại đơn xin thị thực không định cư nào trong khi chờ đơn xin thị thực nhập cư của mình được chấp thuận và thủ tục xin thị thực nhập cư được hoàn tất. Nếu bạn vẫn quyết định nộp đơn xin thị thực không định cư hoặc nếu bạn đã có thị thực không định cư, hãy đảm bảo rằng bạn hiểu các yêu cầu nhập cảnh và chuẩn bị giấy tờ để chứng minh ý định không định cư của bạn tại thời điểm nộp đơn và nhập cảnh.
Theo Enterlinepartners